|
| Thành phố Thâm Quyến. Ảnh: SCMP |
Khu vực Thâm Quyến, Đông Giang đang phải hứng chịu đợt hạn hán nghiêm trọng nhất kể từ năm 1963, trong đó mực nước trong các hồ chứa ở Đông Giang đã giảm 55%. Giới chức Thâm Quyến nhận định: “Triển vọng cung cấp nước cho mùa đông năm nay và mùa xuân năm sau là không khả quan. Do đó, toàn thành phố bắt buộc phải tiết kiệm nước”.
Theo dự đoán của Cơ quan Nước Thâm Quyến, thành phố sẽ thiếu hụt 1 triệu mét khối mỗi ngày cho đến mùa xuân năm sau. Thông qua nguồn dự trữ khẩn cấp và các biện pháp tiếp kiệm nước, cơ quan này hy vọng có thể bù đắp khoảng một nửa lượng nước thâm hụt.
Sự thiếu hụt nước chủ yếu xảy ra do thiếu lượng mưa ở khu vực thượng nguồn sông Đông Giang, hay sông Đông. Dòng sông này là một nhánh của sông Châu Giang cung cấp tới 90% nhu cầu nước của không chỉ Thâm Quyến mà còn cho cả Hong Kong ở gần đó.
Theo Wei Fulei, Phó Giám đốc Trung tâm Nghiên cứu Chiến lược Năng lượng Mới Silver Lake thì Thâm Quyến luôn bị đặt trong tình trạng thiếu nước vì không có sông lớn và khả năng chứa nước thấp. Ông bổ sung thêm: “Tỷ lệ tài nguyên nước bình quân đầu người của Thâm Quyến cho năm 2019 là 154 mét khối. Con số này chỉ bằng 1/10 so với mức trung bình của toàn bộ tỉnh Quảng Đông và bằng 1/13 mức trung bình trên toàn quốc”.
Xiong Yang, một kỹ sư xử lý nước và giám đốc tổ chức phi chính phủ Green River, cho biết chính quyền có thể bị buộc phải áp dụng các biện pháp nghiêm khắc hơn như phân chia khẩu phần nếu tình hình trở nên tồi tệ. Vì nguyên nhân này, việc thúc đẩy tiết kiệm nước là rất quan trọng trước khi tình hình trở nên tồi tệ.
Cũng theo như ông Xiong, phần lớn lượng nước tiêu thụ ở Thâm Quyến hiện tại là dành cho các mục đích công nghiệp và các mục đích khác như cải thiện cảnh quan đô thị và vệ sinh công cộng. Ông kêu gọi phân bổ nguồn nước hợp lý hơn, chẳng hạn như giảm thiểu việc sử dụng súng nước cao áp để làm sạch đô thị.
Ông Wei Fulei dự kiến tình trạng thiếu hụt nước sẽ giảm bớt vào mùa xuân nhờ có mưa. Tuy nhiên, ông nhấn mạnh rằng việc Thâm Quyến phụ thuộc quá nhiều vào sự hỗ trợ từ các vùng khác của tỉnh Quảng Đông có thể tạo ra vấn đề. Chính quyền nơi này cần phải bắt đầu tìm kiếm các giải pháp khác bền vững hơn.
Ông Wei chia sẻ: “Chúng tôi cũng có những đề xuất thay thế, chẳng hạn như xem xét khử mặn nước biển hoặc cải tạo nước thải sinh hoạt hoặc nước thải công nghiệp để giảm dần sự phụ thuộc vào nguồn nước từ các khu vực bên ngoài”.
Vào năm 2019, chính quyền tỉnh Quảng Đông đã bắt đầu một dự án chuyển hướng nước sông nhằm dẫn nước từ Tây Giang đến khu vực đồng bằng sông Châu Giang. Phần của dự án tại Quảng Châu đã hoàn thành, nhưng phần dự án tại thành phố Thâm Quyến sẽ chỉ đi vào hoạt động năm 2024.
Thâm Quyến là đặc khu kinh tế đầu tiên của Trung Quốc và cũng là một phần của "Vùng Vịnh Lớn" bao gồm các trung tâm kinh tế sôi động Hong Kong, Macau, Quảng Châu và các thành phố khác thuộc tỉnh Quảng Đông. Đặc khu này được chính phủ Trung Quốc thành lập với tham vọng phát triển thành một trung tâm kinh tế và kinh doanh có thể đối trọng với Thung lũng Silicon của Mỹ.
Từ một làng chài nhỏ, Thâm Quyến đã phát triển thành trung tâm kinh tế, khoa học công nghệ, tài chính và dịch vụ hậu cần hàng đầu của Trung Quốc. Vào năm 2019, GDP của thành phố đạt ngưỡng gần 400 tỷ USD, một mức tăng ấn tượng từ con số 40 triệu USD vào năm 1980.
Cảng biển lớn thứ ba thế giới và cửa khẩu đường bộ lớn nhất châu Á đều được đặt tại thành phố này. Thành phố công nghệ cao này cũng là nơi đặt trụ sở của 14.000 doanh nghiệp công nghệ cao, trong đó có các tập đoàn công nghệ khổng lồ như Huawei, Tencent hay ZTE và cũng là nơi đặt nhà máy của hãng chế tạo linh kiện tử Foxconn - đối tác chính của Apple.